Verse 1:
[Dm]Anh từng hỏi nhiều người khác xem họ thấy [Am]anh có yêu em ?
Có trân [Bb]trọng và luôn thứ [C]tha những điều đáng [F]tiếc về [A7]em ?
[Dm]Anh từng cười trong nước mắt khi nhìn thấy [Am]em vui nơi ấy.
Nơi [Bb]có ánh đèn lấp [C]lánh hơn cả tình [Dm]anh !
T-ĐK:
Là vô [Gm]nghĩa phải chăng, tình yêu với [Am]em chỉ là số [Dm]không ?
Mãi bên [Bb]cạnh một người cứ [C]đắm đuối trong cuộc [F]vui, anh mệt [A7]mỏi.
Thì như [Gm]thế em cứ chạy theo những [Am]gì em cần hơn [Dm]anh.
Anh sẽ [Bb]tìm bình yên ở [C]chốn nao không còn [Dm]thấy em.
ĐK:
Chạy theo cuộc [Dm]vui người ta để lại, chạy theo niềm [Bb]vui bất chấp chia hai.
Anh có [Gm]làm được gì khi [C]em vẫn cứ miệt [F]mài bỏ anh ở [A7]lại.
Phải đâu trẻ [Dm]con mà chơi trốn tìm, nhìn thẳng vào [Bb]anh đừng cố lắng im.
Anh sẽ [Gm]chẳng ở đây để [Am]chờ em mãi [Dm]được đâu !