1. Gác trên chòi [Dm] cao, vào nửa [Gm] khuya [A7] nhớ trăm sự [Dm] tình
Mau như giấc [D7] ngủ, chợt [Gm] nhìn thương áo [Am] lính cách [Bb] biệt đời học [Gm] sinh
Đôi lần thoáng [Dm] buồn, mỗi năm nhìn hoa [A7] phượng mà tiếc cho một [Dm] thời. [Gm] [Dm]
2. Đã hơn mười [Dm] năm, bạn học [Gm] xưa [A7] mỗi nơi một [Dm] người
Thơ ngây chối [D7] bỏ, bạn [Gm] bè trai đi [Am] lính gái [Bb] thì được chồng [Gm] yêu
Tôi thường hiểu [Dm] rằng, mấy năm vào quân [A7] đội nhiều thú vui chẳng [Dm] ngờ.
Điệp khúc:
Từng đêm gác [D] đây nối tiếp ba năm [Em] nay,
Đời [A] lính tuy xa [D] nhà nhiều [G] lúc thương đậm [D] đà
Ngoài [Em] kia đối diện đêm [A7] đen sương lạnh vào len [D] lén
Người yêu tôi là súng, bạn thân tôi là [A] thuốc
Sưởi ấm tâm hồn mỗi [A7] khi tôi [Dm] buồn.
3. Những đêm ở [Dm] đây, nhìn trực [Gm] thăng [A7] hỏa châu đầy [Dm] trời
Xa xa súng [D7] nổ, tưởng [Gm] chừng như tiếng [Am] pháo đón [Bb] mừng một mùa [Gm] xuân
Hai giờ gác [Dm] này, ngỡ tâm hồn sống [A7] lại thời ấu thơ tuyệt [Dm] vời. [Gm] [Dm]