Cậu đã một [Dm] thời, đã một thời [C]danh tiếng [Am]rồi
Vang tận Định [Dm]Liên, tận Định Liên [F]rồi về phố Giáng [C]anh [A]em
Giang hồ đều [Dm] ca, ngợi cậu Quân [Dm] rất hiên ngang [C] có khí phách [Am] đàn ông
Dám chơi ngông [Gm] chứ chẳng nể mặt [F] ai, đã bao phen [A] cuốn như điên [Dm] nhưng mà cậu[C]
vẫn mãi không [A7] chừa..
Một tối đẹp trời [Dm] đang sập sình vui [C] với [Am] bạn
Trên địa bàn [Dm] Định Liên, thì đằng xa [F] từ đâu đi đến [C] công [A] an
Tiến và Ngọc Quân [Dm] cùng bảo nhau [Dm] cất mau lên [C] nó bắt được [Am] thì toang
Tiếng vang lên [Gm] chát chứa trong [F] màn đêm không [Am] kịp rồi, chắc phải [C]đi vào [Dm]lồng.
ĐK
Thằng Ninh sớ [Am] một tên đàn [Dm] em
Cậu [Am] nâng đỡ cho đi [C] vào đời
còn Đức vẽ [Dm] chốn về vậy [F] sao
Ôi thế [Am] nhân, tiếc thương cho [Dm], cuộc đời [A] là chó [A7] má...
Ngày sử án [Am] đàn em thật [Dm] đông
Vài câu phán [Am] đưa Quân vào [C] trại
Bạn thân đến [Dm] chia tay vài [F] câu
Ôi khóc [C] than, ôi xót thương [Dm] cậu biệt [A] sứ..
Một phút nghẹn [Dm] ngào, dân Vĩnh Lộc [C] xin cúi [Am] chào.
Quân và chị Thơm [Dm] cùng về nơi [F] về nơi không [C] chốn ăn [A] chơi..
Thôi kể từ đây [Dm] kể từ đây [Dm] chốn ăn [C] chơi sẽ rũ [Am] theo thời gian
tiếng danh kia [Gm] cũg chỉ là [F] hư vô nhưng mà vẫn [C] mãi mãi hiên [Dm] ngang....!