[C]Em nói... em vẫn còn [Em]yêu anh ta, em không [Dm]thể quên [F]
giây phút ở [C]bên, [F]em khóc giữa những dòng [Em]người qua,
cô đơn đến [Dm]tuyệt vọng, cuộc [F]sống không như là [C]em ước mong...
Đôi mi nhỏ [F]bé của em đã hoen màu [Em]nước mắt,
anh muốn [Dm]chạy đến ngay cạnh [F]bên nhưng em chối [C]từ,
làm sao cho [F]em hiểu đây, những niềm [Em]đau cứ dâng [Am]đầy,
buông [Dm]tay đi em sao [G]lại tổn thương đến [C]vậy...
Đk:
Hãy để [F]anh được bước đến bên em sẽ [Em]chia niềm đau em giữ lâu nay,
để [Dm]anh một lần ôm [G]lấy em mỗi khi người [C]cô đơn...
hãy để [F]anh được cảm thông bên cạnh [Em]khóc cùng [Am]em là [Dm]bờ vai chở [G]che em bình [Am]yên...
Đừng như [F]thế em ơi người ta đã bỏ rơi lời [Em]hứa đằng sau lưng bấy lâu,
vậy tại [Dm]sao em vẫn còn [G]giữ riêng mình niềm [C]đau ấy
đừng sợ [F]yêu một lần nữa nhé em ơi đừng [Em]chỉ nhìn
về quá khứ thôi, vì [Dm]anh vẫn sẽ ở [G]đây yêu em người [Am]ơi.