ĐK.
Từ bình [C]minh con [G7]dâng hết tâm [C]tình
tụng ca Chúa Thiên [Am]Đình
một bài thơ kính [G]tin.
Trọn tình [G]yêu khi đêm về sao [C]sáng
con say lời chúc [F]tụng
ngợi [G7]ca danh Chúa [C]thôi.
1.
Trọn một [C]đời là [E7]tiếng hát dâng [Am]lên,
là điệu [Dm]đàn hoà tấu khúc tri [G]ân.
Vào cuộc [C]trần để [E7]ca khen danh [Am]Chúa:
Ngày lại [Dm]ngày Ngài [G]mến thương đời [C]con.
2.
Vì tình [C]Ngài tình [E7]bát ngát không [Am]gian,
tình diệu [Dm]huyền gọi nắng đón mưa [G]sang.
Ngày lại [C]ngày thời [E7]gian trôi phiêu [Am]lãng,
một phận [Dm]người Ngài [G]đỡ nâng ủi [C]an.
3.
Gọi ngày [C]hè cùng [E7]những tiếng mưa [Am]rơi,
để gọi [Dm]mời tình Chúa mến yêu [G]người.
Và gọi [C]mời mùa [E7]xuân hoa phơi [Am]phới,
cùng hợp [Dm]lời lên [G]tiếng ca tụng [C]thôi.
4.
Đàn nhịp [C]nhàng cùng [E7]với bước thu [Am]sang,
và dòng [Dm]đời trời giá buốt đêm [G]đông.
Mùa lại [C]mùa cùng [E7]nhau ca khen [Am]Chúa,
Ngài tạo [Dm]dựng non [G]nước luôn đẹp [C]tươi.