Đêm [C]nao nghe trăng bước đến nói với em [Em]rằng.
Cuộc [F]tình tuyệt vời quá khứ sao đành [G]xa rời.
Để [F]ngàn đời làm sóng khơi biết nơi [Em]đâu anh tìm kiếm.[Am]
Còn [Dm]lại lòng mình nỗi xót xa em ngồi [G]khóc.
Đêm [C]nao cơn đau bước xuống ghé thăm tim [Em]mình.
Đợi [F]chờ người về héo úa sao người vô [G]tình.
Đợi [F]chờ dại khờ xác thân biết bao [Em]giờ anh ghé chân[Am].
Chỉ [Dm]còn lòng mình trống vắng ơi người [G]biết chăng.
Làm sao em [C]biết giông tố kéo [G]về đang vỗ cánh [Am]tan bao giấc mơ.
[Dm]Khi đêm tối nhấn [C]chìm mộng mơ phút [G]đầu.
Làm sao em [C]biết anh muốn dối [G]lừa khi đã nói [Am]mãi mãi yêu em[Fm].
[Dm]Biết làm sao [G]tiếc nuối khát khao.
Làm sao em [C]biết giông tố kéo [G]về đang vỗ cánh [Am]tan bao giấc mơ.
[Dm]Khi đêm tối nhấn [C]chìm mộng mơ phút [G]đầu.
Làm sao em [C]biết anh muốn dối [G]lừa khi đã nói [Am]mãi mãi yêu em[Fm].
[Dm]Cố tìm quên đành [G]thế thôi, như [C]chìm trôi.
[Dm]Hỡi người ơi, tình [G]đã xa như [C]là mơ.