Người ta [C]luôn hỏi anh có [Bm]quan tâm em nữa [Em]không?
Người ta [C]luôn hỏi anh có còn [D]thương em nhiều[Em] không?
Có [C]chắc được rằng chia [D]tay sẽ quên
Có [Bm]chắc được rằng quên [Em]em sẽ vui
Rồi [C]anh trầm ngâm cúi [Bm]đầu, nước mắt trào [Em]dâng.
Một câu [C]anh hỏi em có [Bm]yêu anh như ngày [Em]xưa
Một câu [C]anh hỏi em nhớ[D] gì về kỷ niệm[Em] ấy
Có [C]lẽ giờ này em [D]đang rất vui
Bên [Bm]ai chuyện trò [Em]thâu đêm nói cười
Giờ [C]đây giữa hai chúng[Bm] ta chỉ là người [Em]dưng.
Đk: Lặng nhìn em [C]đã có một [D]người
Mà trái [Bm]tim anh đau thế [Em]này
Chắc vì [C]anh ngày xưa đã [D]không như em hằng [G]mong.[Bm]
Người hy [C]sinh cả bản thân [D]mình
Mà [Bm]em lãng quên xem [Em]thường
Cớ vì [C]sao em lại lánh [Bm]xa, xem như người[Em] lạ..