[Intro:]Một cô [D][D[A]]b[Bm]é t[G]rắ[x2]ng [A]xinh trên tấm [A]ảnh đen trắng cầm cây đàn vui [Bm]lắm trong hiệu ảnh [G]quốc tế, thật đông.
Hà Nội [D]đó với chiếc đồng [A]hồ rất to và khi hai chiếc [Bm]kim chạm nhau là tiếng [G]chuông tàu điện leng [A]keng.....
Hai mươi [D]năm rồi Hà Nội [A]bồng bềnh trong tôi, nhớ khi [Bm]đi tàu điện mặc áo bông ăn [G]kem ô-đê-ca.
Hai mươi [D]năm rồi Hà Nội [A]hào hoa bao mùa thay áo để [Bm]sáng nay tâm hồn [A]mình đã nhiều nếp [G]nhăn khi nghĩ [A]về.
[F]Ngồi hàng Hành, ca-fê [G]nhăn nhìn trời [D]mưa rồi tạnh mưa rồi lại, [F]ngồi cùng bạn trên [G]chiếc cha-ly cúc [D]cu ngày xưa
[F]Lượn 1 vòng hồ [G]Tây thân, chạy [D]qua những chiếc loa phường chiều chiều lại [F]bật một điệu nhạc [G]quen quen, Hà Nội [D]sao thật gần
Và [Bb]anh bên tôi [C]nghe Hà [D]nội,
[Bb]đi trong đêm [C]mưa sương [D]ngập lối
[Bb]Hôm nay [C]tôi xa [D]Hà nội,
[Bb]bạn gọi [C]tôi một cô [D]bé!