(Em capo 5)
1. Canve chiều [Dm]buồn, một trời hoang xơ [Gm] xác,
Canve chiều [A7]buồn, lịm dần bóng nhân [Dm] gian,
Can [D7] ve chiều [Gm]buồn, một mình Con Chúa [Asus4]trời,
gánh lấy tội [A7] đời, để giải thoái con [Dm] người.
ĐK : Canve xưa [Dm]ấy [D7], một mình GIÊ [Gm]SU, hy sinh gánh [C]lấy, tội đời ô [F]nhơ,
Tình yêu thương [Gm]đó, bao la vô [A7]bờ, đã chết vì [Dm]yêu , trần thế hững [A7]hờ.
Con xin hối [Dm]lỗi [D7], tội đời bao [Gm]năm , xin thương tha [C]thứ, từng ngày đi [F]hoang,
Giờ đây xám [Gm] hối, ăn năn một [A7] lòng, nguyện Chúa rủ [Dm]thương, đừng [Am] chấp tội [Dm] con.
2. Bao nhiêu dập [Dm] vùi, hình hài ôi đẫm [Gm] máu,
hy sinh chuộc [A7] tội, chịu ngàn nỗi thương [Dm] đau,
yêu [D7] thương loài [Gm] người, để rồi thân rã [Asus4] rời,
ai hay tình [A7] Ngài! đã chịu chết đớn [Dm] đau.
3. Thân con mỏi [Dm] mòn, chẳng còn đâu hơi [Gm] sức,
cho con nghị [A7] lực, để chịu những đau [Dm] thương,
xin [D7] tha tội đời [Gm] ,vì người bao lỗi [Asus4] lầm ,
xin vâng lời [A7] Ngài, trọn lời hứa hôm [Dm] nao.
4. Cô đơn tủi [Dm]sầu một mình Con gánh [Gm]vác,
Tâm can nặng [A7]buồn, vì đời đã vong [Dm]ân,
Lê [D7]thân miệt [Gm]mài, mở đường ơn cứu [Asus4]độ,
Cho nhân loại [A7]được hưởng nguồn sống vô [Dm]bờ.
ĐK : Canve xưa [Dm]ấy [D7], một mình GIÊ [Gm]SU, hy sinh gánh [C]lấy, tội đời ô [F]nhơ,
Tình yêu thương [Gm]đó, bao la vô [A7]bờ, đã chết vì [Dm]yêu , trần thế hững [A7]hờ.
Con xin hối [Dm]lỗi [D7], tội đời bao [Gm]năm , xin thương tha [C]thứ, từng ngày đi [F]hoang,
Giờ đây xám [Gm] hối, ăn năn một [A7] lòng, nguyện Chúa rủ [Dm]thương, đừng [Am] chấp tội [Dm] con.