Dù là ngày [F]buồn hay vui ngày nắng nôi [C]hay mưa giông
Có sao [Dm]đâu anh em mình còn có [A#]nhau
Mặc kệ [F]màn đêm đen khi khó khăn [C]hay huy hoàng
Bốn phương [Dm]trời đâu chẳng có chỗ cho anh em [A#]mình.
[F]Bàn chân kia lâu nay chưa một [C]lần rong chơi tung bay
Chưa một [Dm]lần thấy cơn gió mát đến [Am]vậy
Thấy nơi nơi là [A#]nhiều thứ mới là một thế giới [Am]chưa từng nghĩ [Dm]tới
Phải [Gm]chăng đã lâu rồi ta chẳng nghỉ [C]ngơi
[F]Bàn chân kia hôm nay, ra ngoài [C]rong chơi bay tung bay
Đi và [Dm]phiêu theo những câu hát đêm [Am]ngày
Trái tim như nhẹ [A#]nhàng mở [C]ra giữa bầu [Am]trời bao [Dm]la
Giữa biển [Gm]khơi và hoa [C]lá
Những chặng đường mình [F]đi qua, những con người ở [C]nơi xa.
Tôi sẽ ghi [Dm]hết cất hết giữ hết để mãi sau [Am]này khi mở ra
[A#]Thấy rằng hôm qua mình đã [Am]sống thật [Dm]thà
Đã [Gm]chẳng hoang phí ngày thanh xuân của [C]chính ta
Sẽ nhớ mãi hành trình [F]nơi đây nhớ phút giây nhớ [C]mỗi ngày
Nhớ những khung [Dm]trời mà mình đã có ở đó với [Am]gió và mây
[A#]Đời là những chuyến [C]đi, chuyến đi [Am]nào thì cũng [Dm]đáng nhớ
[Gm]Và rồi một ngày nào tôi sẽ [C]nhớ NHỚ MÃI CHUYẾN ĐI [F]NÀY.
Kìa [F]mây mây ngang [Dm]đầu, kìa [Gm]núi núi lô [C]nhô
Cùng [F]em trên con [Dm]đường, đường [Gm]bé xíu quanh [C]co
[A#]Băng qua [Am]những ngọn [Dm]đồi
Thấy [Gm]em nghiêng nghiêng cười [A7]trong đôi mắt [Dm]tròn
Và [Gm]thế giới cũng nghiêng [C]theo đôi bàn chân [F]em
À lôi [Dm]
Yeah yeah
[Dm]Gặp em ở thung lũng ném quả còn lên không trung
Anh [Am]bận đi tìm cảm hứng trong chuỗi ngày bị mông lung
Anh [Gm]cầm trên tay cây nỏ, ngắm vào tâm nhưng không trúng
Nhưng mà lỡ [A7]bị em gây thương nhớ, bắn vào tim mà không súng
Trai [Dm]bản em chơi đàn tính còn anh thì gẩy guitar
Anh [Am]thì không biết múa khèn nhưng mà giỏi quẩy vina
Yêu [Gm]em mấy núi cũng trèo mặc dù không giỏi đi xa
Anh lại còn [A7]giỏi cả thi ca biến homestay bản thành villa
Ừ thì [Dm]noọng ơi, à lôi
Hai chúng mình thì cùng [Am]đẹp nết, đẹp cả đôi
Hội trai bản để anh [Gm]dẹp hết, chấp cả hội
Trồng cây kín cả quả [A7]đồi, xong dắt em đi về nhà thôi
Kìa [F]mây mây ngang [Dm]đầu, kìa [Gm]núi núi lô [C]nhô
Thương em mấy [Gm]núi cũng trèo, mấy [A7]sông cũng lội mấy đèo cũng [Dm]qua
Nhà em ở [Am]ngay lưng đồi, nếu [Gm]như có dịp mời [A7]chàng tới chơi
Inh lả [Dm] ơi, inh lả ơi
Inh lả [Am] ơi, xao nọong ơi
Tới Hạn [Gm] Khuông mời nọong chơi
Hai ta cùng lên sàn và [A7] hát giao duyên noọng ơi
Chiếc khăn [Dm] phiêu thêu chỉ hồng để gió [Am] cuốn bay về đây
Mắt đăm [Gm] chiêu ta nhìn nàng chỉ muốn [A7] nói:
Ai mặc noọng lái [Dm] lai uống rượu ngô men lá
Không biết có phải do [Am] em nhưng mà anh say quá
"Xao ưởi" [Gm] gọi:
Inh là ơi
Gặp em vào ngày "Hạn [A7] Khuống" là do anh đã tính cả rồi
Ở đây gọi [Dm] anh là trai bản chất, em xinh nhất trong [Am] bản gặp anh là nhất
Mấy gã xung quanh [Gm] em cũng rất ra gì
Nhưng mà rất đen [A7] vì một khi cờ đã đến tay thì anh phải phất
Ta [Dm] mang thanh âm miền núi đến từng tai người nghe
Tự [Am] hào đến từ bản làng không sợ ai cười chê
Đi [Gm] khắp năm châu bốn bể không quên đường về
Mang bản [A7] sắc dân tộc vào rap Việt là cách anh muốn được khoe
[Dm] Người miền núi chất biến trở ngại thành động [Am] lực
Cuốc đất trồng rừng biến từ đất trở thành [Gm] vàng
Ý chí chẳng ngừng sống khó khăn nhưng lạc [A7] quan
Ngẩng đầu hiên ngang cờ đỏ sao [Dm] vàng
Và đây là người dân [Am] tộc Việt Nam
Dân tộc Việt Nam, [Gm] dân tộc Việt Nam, [A7] dân tộc Việt Nam
Mú thê [Dm] lê, thê cồ lồ, thề lố [Am] lô, thê cà lăng
Mú thê [Gm] lê, thê cồ lồ, thề lế [A7] lế, à chi ời
Chiều dần [D] buông tan trường anh đến để chờ nàng ther đi học ra
Thì ra [F#7] em đang ngồi trên chiếc xe đạp của ai không phải anh
Anh như muốn [Bm7] tắt luôn công tắt gật đầu
Vì trông thấy [Gm6] em đang cười đùa cùng ai khác
Cũng chẳng thể [D] trách em chọn ai đó, hai mình đã có cái gì đâu
Người ta [F#7] duyên, nhiều tiền cao
to, muôn phần hơn anh ôi giồi ôi, chán luôn [Bm7]
Làm sao anh [Gm6] có thể có được người yêu xinh như em
Vì thương là [D]thương là thương mà ghét là ghét chứ sao anh [Bm]cứ im như vậy
Anh chẳng thể [G]nói một câu em sẽ ở đó và [A]không phải lo âu
Em thương anh [D]nhất trên đời yêu anh [Bm]nhất trên đời
[G]Nhất trên đời yêu anh [A]nhất trên đời.
Ai chẳng muốn mình [E]xinh Ai chẳng [C#m]muốn lên sóng được [F#m]lung linh
[Bm]Em cũng muốn được [E]khen được ngắm [A]nhìn.
Và em biết mình [D]có thiếu sót ở [E]đâu Em cũng [C#m]biết mình có thể [F#m]bay cao
[Bm]Sống ảo nhưng em [E]không hề sống [A]ẩu.
Thì ra là [Bm]thế, tình nào là tình chẳng mờ phai tháng năm
Một ngày vẫn [F#m]trôi, đôi môi em phai màu nắng
Nếu không em thì [G]anh có buồn? Hóa ra chỉ mình [A]em đáng thương
Đừng buông lời [Bm]hứa, rồi lại vờ rằng dường như anh đã quên
Đừng tìm đến [F#m]em, gieo tương tư xong lại đi
Nắng xuyên qua hàng [G]mi rối bời giữ tim em vài [A]giây cuối thôi
Người ta thường nhắc tên em như [Bm]đại minh tinh, đại minh tinh
Mà sao chẳng níu tay giữ được [F#m]một mối tình.
Em hóa thân cũng [G]hay rồi, em sắm vai cũng hay rồi
Nhưng sao chẳng [D]thể sống hay cuộc đời [F#7]mình.
Truyền thông thường viết tên em như [Bm]đại minh tinh, đầu trang tin
Mà sao vụn vỡ trong em vì [F#m]một chữ "tình"
Em nén đau đớn [G]trong lòng, sân khấu vẫn cứ xoay vòng
Môi em cười [D]tươi vẫy tay muôn vạn [F#7]người
"Đại minh tinh đang khóc hay đang [Bm]cười?"
Những chặng đường mình [D]đi qua, những con người ở [A]nơi xa.
Tôi sẽ ghi [Bm]hết cất hết giữ hết để mãi sau [F#m]này khi mở ra
[G]Thấy rằng hôm qua mình đã [F#m]sống thật [Bm]thà
Đã [Em]chẳng hoang phí ngày thanh xuân của [A]chính ta
Sẽ nhớ mãi hành trình [D]nơi đây nhớ phút giây nhớ [A]mỗi ngày
Nhớ những khung [Bm]trời mà mình đã có ở đó với [F#m]gió và mây
[G]Đời là những chuyến [A]đi, chuyến đi [F#m]nào thì cũng [Bm]đáng nhớ
[Em]Và rồi một ngày nào tôi sẽ [A]nhớ NHỚ MÃI CHUYẾN ĐI [D]NÀY.