Trên [A] đường đi công tác [F#m] Triển Chiêu [D] đi với người
yêu [E7], Bao Đại [Bm] nhân trông thấy liền[E7] nhe ngay răng ra cười [A]:
– Chú đã [F#m]lớn tuổi rồi [Bm]mà sao vẫn chưa lấy [E7]vợ?
– Cháu vốn[Bm] tính thật thà[C#m] nên người[E] ta chẳng lấy đâu…[A]
– Không lấy[A] đi, sau phải lấy thằng Đường[F#m]!
– Không có [Bm]sao, cháu chỉ [E]thích thằng Đường![A]
– Không lấy đi[F#m] mai mày mất việc làm![Bm]
– Không có sao[E7], việc thiếu chi![A]
Bao Đại nhân[A] tức tối[F#m] liền ra tay đánh[D] Triển Chiêu[E7], Bao đại [Bm]nhân quên
mất là [E7]Chiêu có võ cao cường[A], mới đánh [F#m] có một hồi [Bm]mà Bao đã lăn ra[E7] nằm,
[Bm]Công Tôn Sách chạy vào[C#m] xin Triển[E] tha mạng cho Bao[A]:
– Tôn Sách ơi[A], nó là bố mày à[F#m]?
– Nhưng Triển ơi[Bm], nó là sếp[E] mình mà[A]!
– Cứ đánh đi[F#m], mai mày mất việc làm[Bm]!
– Không có sao[E7], việc thiếu chi[A]…