Nửa [Am] đêm anh nghe lá [Dm] rơi như tiếng chân [G] người đi lạc vào [C] đời
Nửa [E7] đêm anh nghe áo [Am] bay thấp [A]thoáng quanh [Dm] đây cho [E7]trắng đêm [Am] dài
Lòng [Dm] đau như rừng cuối [E7] hạ chờ mai thu sang cho lá rơi [Am] vàng
Lòng [Dm] đau như loài cỏ [E7] dại mọc lên cô đơn giữa đời bão [Am] bùng.
Anh thương những [C] chiều em đi qua đây
[Dm]Anh thương những [Em] chiều tóc ngủ trên [Am] vai
Gót ngà mỏi [E7] rụng mưa trên đầu [C] non
Áo ngà quằn [Dm]quại ôm [E7]đầy dòng [Am] mưa.
Em đi tuyệt [G] vời như mây bay [C] ngang
Em mang chiều [F] về [E7]rải trên đường [Am] phố [A]
Em đi một [Dm] mình cho [G]mây quên [C] bay
Em mang chiều [E7] về làm tối phương [Am] này.
Ngày [Am] mai khi quên ngó [Dm] nhau anh đứng chung [G] trời vẫn thành lạc [C] loài
Ngày [E7] mai chăn chiếu tả [Am] tơi [A]em có phụ [Dm] người [E7]theo bước chân [Am] người
Còn [Dm] đâu mây chiều rã [E7] rượi từ trên môi em câu hát êm [Am] đềm
Lòng [Dm] anh đêm nào cũng [E7] vậy nằm thương trăng sao nghiêng rọi mái [Am] lầu.