Verse:
[Em] Em ơi thật lòng anh vẫn [Bm] mong
Rằng tình yêu của [C] anh từ [D] lâu sẽ được đáp [G] lại
[Em] Em luôn thờ ơ dù biết [Bm] anh
Luôn mong được chở [C] che chăm sóc cho [Bm] em nhiều [Em] hơn.
[C] Bài hát anh viết [Bm] bằng
Bằng [Am] cả yêu thương đặt [D] tên em là duy [G] nhất
[Em] Dù biết anh không [Bm] phải
Là tình [C] yêu duy [Bm] nhất trong lòng [Em] em.
ĐK:
Khi ngón tay [G] đặt lên đàn vang những tâm sự đầu [D] tiên
Từng lời hát [Em] bỗng dừng lại anh thấy em như đang [Bm] khóc
Em đã phần [C] nào lắng đọng những gì anh hát phải [G] không?
Đến khi người [Am] khẽ cúi đầu [Bm] không nói thêm một [Em] câu.
Anh cố tâm [G] sự nỗi buồn chất chứa sâu trong lòng [D] em
Tựa đầu em [Em] nép vai anh làm chính anh hy vọng [Bm] thêm
Nhưng đến khi [C] em nói giờ em đang rất nhớ ai [G] kia
Cảm ơn [Am] anh đã vỗ về như [Bm] chính anh trai của [Em] em.