Tuấn Ngọc: Dm
Khi mới [Dm] yêu anh nào mơ ước xa [Gm] xôi
Mơ có [C] em bên đời ta bước chung [F] đôi
Như cánh [Bb] chim phiêu bạt bay tới muôn [Gm] nơi
Cho tâm [Em7b5] hồn được vui phơi [A7] phới.
Anh đâu có [Dm] hay em giờ đây đã ra [Gm] đi
Nhân thế [C] ơi sao tình yêu đó phân [F] ly
Mơ đến [Bb] em anh ngồi đây với thương [Gm] đau
Em như [A7] một cánh chim tung [Dm] trời.
ĐK:
Từng chiều mình [D7] anh lang thang đi [Gm] về đường xưa héo [A7] mòn [D7]
Em quá vô [Eb] tư, anh vẫn ngây [Bb] thơ
Khi con tim em đã ơ [A7] thờ [Dm]
Rồi em lại [D7] tới cho anh vấn [Eb] vương, cho anh nhớ [Dm] thương
Và em lại [A7] xa mình anh ngồi
Nhớ nhớ ngày tháng [Dm] qua.
Ai nhớ [Dm] ai khi hoàng hôn nắng chưa [Gm] phai
Ai khóc [C] ai cho đời vang tiếng bi [F] ai
Tim nhói [Bb] đau khi một lần nữa xa [Gm] nhau
Anh mãi [A7] còn hát câu chờ [Dm] mong.