Anh [G]khóc vì giờ đây anh đã [D]mất em rồi
Anh [Em]khóc vì giờ đây em [Bm]đã xa thật rồi
Anh [C]nhớ lời hẹn ước [G]ta không xa rời
Mà giờ [Am]đây sao chỉ anh lẻ [D]loi.
Anh [G]cứ cố gắng tại sao vẫn [D]cứ xa vời
Anh và [Em]em dường như ta đã hết [Bm]yêu nhau rồi
Em hãy [C]nói cho anh nghe đi hỡi [G]người yêu ơi
Tại [Am]sao giờ chúng ta lìa [D]đôi.
ĐK:
Tại [G]anh đã vô tâm hay tại anh không [D]quan tâm em mỗi ngày
Để giờ [Em]đây khi lời anh nói em không tin [Bm]anh nữa vậy
Trong tình [C]yêu đôi lúc ta hay giận [G]hờn anh biết
Nhưng anh [Am]thấy giờ em không còn yêu [D]anh.
Vậy [G]thôi anh cho em đi về nơi em [D]chưa bắt đầu
Nơi mà [Em]em khi chưa quen anh, anh thấy em [Bm]vui hơn nhiều
Anh xin [C]lỗi vì đã cướp mất khoảng [G]trời của em
Nhưng có [Am]người sẽ cho [D]em lại một bầu [G]trời.
ĐK;
Chạy theo [G]em ở phương trời xa
Lắm em [D]ơi, người ơi, tình ơi !
Chạy đi [Am]đâu để có niềm vui vùi chôn nỗi [Em]buồn
Hạ sang [C]Thu còn chưa kịp thay lá
Kia [D]sao lòng em vội thay
Anh ở [Bm]lại, để [D]ôm một mình nhớ [Em]thương
Ngày không [G]em lòng anh tựa đông giá băng [D]theo chiều tan màu mưa
Một lần [Am]xa vòng tay của em là bao [Em]bão lòng
Nhìn vào [C]mắt của em giờ đây
Khóe mi [D]anh lệ tuôn thầm cay
Anh rất [Bm]buồn nhưng [D]không biết phải làm [Em]sao.
- Anh rất [Bm]buồn... nhưng [D7]anh cũng chẳng.... còn [Em]Em
Từ nay duyên [F]kiếp bỏ lại phía [G]
sau ngày và bóng [Em]tối chẳng còn khác [Am]nhau
[Dm]Chẳng có nơi nào [Am]yên bình [F]được như em bên [G]anh
Hạt mưa bỗng [F]hóa thành màu nỗi [G]đau
trời như muốn [Em]khóc ngày mình mất [Am]nhau
Có bao nhiêu [Dm]đôi ngôn tình, cớ sao lìa [G]xa mình ta?
Là nhân [F]duyên Trời [G]ban cớ sao [Em]mình chẳng thể thành [Am]đôi
Ah ah ah ah ah, [G]ah ah ah ah ah
Sao em vô [C]tình anh quá em [G]ơi!
Con tim đau [Am]lòng thương lắm em [Em]ơi
Tìm về lại một chút [F]hương thơm tìm về lại một chút [C]ngây ngô
Đợi chờ [Dm]ai? Đợi chờ [G]ai?
Bên kia sông [C]buồn mây trắng êm [G]trôi
Bao năm hẹn [Am]thề em có thương [Em]tôi?
Mình hãy ngồi lại với [F]nhau đi chuyện trò một chút [C]mai khi
Dòng thời [Dm]gian vô tình người [G]mang
Nơi đó anh chờ [C]em!
Thương em bờ [Fmaj7]vai nhỏ nhoi
Đôi mắt hóa mây [G]đêm
Thương sao mùi [Em]dạ lý hương
Vương vấn mãi bên [Am]thềm
Đời phiêu du cố [F]tìm một người thật lòng
Dẫu [G]trời mênh mông anh nhớ [C]em [E]
Chim kia về [Fmaj7]vẫn có đôi
Sao chẳng số phu [G]thê
Em ơi đừng [Em]xa cách tôi
Trăng cố níu em [Am]về
Bình yên trên mái [F]nhà nhìn đời ngược dòng
Em [G]còn bên anh có phải [C]không? [E]
Trời ban ánh sáng, năm tháng tư [Am]bề
Dáng ai về chung [Em]lối
Người mang tia [F]nắng
Nhưng cớ sao [G]còn tăm [C]tối [G]
Một mai em [Am]lỡ vấp ngã trên đời thay [Em]đổi
Nhìn về anh [F], người chẳng khiến [G]em lẻ [Am]loi
Nhặt một nhành [Am7]hoa [Am]rơi
Đoạn đường về nhà thật buồn [Em]em ơi
Dòng người vội vàng giờ này [F]
tình ơi tình ơi tình ơi em ở đâu [C]rồi
Lặng nhìn bờ [Am7]vai [Am]xưa
Tựa đầu mình hỏi rằng [Em]khổ chưa
Đành lòng chặn đường giờ [F]đừng
đi đừng đi đừng đi vì câu [E]hứa
Trời ban ánh [C]sáng năm tháng tư [Am]bề
Dáng ai về chung [Em]lối
Người mang tia [F]nắng
Nhưng cớ sao [G]còn tăm [C]tối [G]
Một mai em [Am]lỡ vấp ngã trên đời thay [Em]đổi
Nhìn về anh [F], người chẳng khiến [G]em lẻ [Am]loi
Người thì vẫn ở [Bm]đây
Người thì cách vạn dậm ngàn mây
Không say không [F#m]về
Rượu nào mà chả [G]đắng
Đoạn đường dài giờ này quạnh vắng
Ai buông câu [D]thề [A]
Chỉ còn lại nỗi [Bm]nhớ
Ngày nào chuyện tình mình vụn vỡ
Tơ duyên lỡ [F#m]làng
Lùi lại về đằng [G]xa
Cuộc đời mình chẳng bằng người ta
Tiếng lòng thở [Bm]than
Vì ngày xưa [Am]ấy nghĩ rằng [G]tay trong tay
Sẽ chiến [F]thắng tất [G]cả, mình dại [C]khờ thế đấy.
Thời [Dm]gian tàn nhẫn, ta chỉ [Am]biết im lặng
Đành mặc [Bm]cho nhân duyên sắp [E]đặt.
Từng lời đã [Am]hứa nay chẳng [G]thể giữ nữa
Đành phải [F]nhờ người [G]khác gánh [C]vác.
Chúng ta sau [Dm]này sẽ có tất [Em]cả
Chỉ tiếc rằng [F]không thể có nhau [G]như đã [C]từng
Cô gái anh [Am]yêu hay quan tâm anh và [Em]nhắc anh bao điều
Em thích hoa [F]hồng và mùa [G]đông được anh [C]ôm phía sau lưng [G]
Em nói bên [Am]anh qua bao nơi em cảm [Em]thấy rất nhẹ nhàng
Vậy giờ [Dm]ai là người cho [Em]em yên [Am]bình ?
Em muốn xa [Am]anh khi yêu thương đang gìn [Em]giữ vẫn an lành
Xóa những hi [F]vọng một tình [G]yêu và [C]hai trái tim xanh [G]
Quên hết bao [Am]năm đi bên em anh thật [Em]không thể làm được
Người mình [Dm]thương giờ chẳng nhớ [Em]tên quen [Am]thuộc
Người mình [Dm]thương giờ chẳng nhớ [Em]tên anh [Am]rồi
Em chỉ coi tình yêu [F]này như là một mảnh giấy [G]thôi
Đã chắp vá quá nhiều [Em]lần không thể lành lại được [Am]nữa rồi
Bao năm chỉ yêu một [F]người hôm nay trái tim đã [G]mệt rồi
Đành buông [Em]lơi cho em theo người [Am]mới
Anh đem lòng đơn [F]phương người anh đã từng rất [G]thương
Hôm qua chung [Em]lối, hôm nay khác [Am]đường
Ta không còn bên [F]nhau vậy xin đừng làm khó [G]nhau
Người không nên [Em]nhớ sẽ làm tim [Am]đau
Khi yêu anh cứ [F]nghĩ là anh chỉ cần cho hết [G]đi
Tình cảm bao [Em]lâu em nỡ vứt [Am]đi
Buông tay rời xa [F]thôi, từ nay đường tình ta rẽ [G]đôi
Giá như chúng [Em]mình chưa từng chung [Am]lối
Nên anh lùi [C]bước về sau, để [D]thấy em rõ hơn
Để có thể [Bm]ngắm em từ xa âu [Em]yếm hơn
Cả nguồn [C]sống bỗng chốc thu [D]bé lại vừa bằng một cô [G]gái [G7]
Hay anh vẫn [C]sẽ lặng lẽ kế [D]bên
Dù không nắm [Bm]tay nhưng đường chung mãi [Em]mãi
Và từ [C]ấy ánh mắt anh hồn [Bm]nhiên đến [Em]lạ
Chẳng một [C]ai có thể cản đường trái [D]tim khi đã lỡ yêu [Em]rồi
Đừng ai [C]can ngăn tôi khuyên tôi buông [D]xuôi vì yêu không có [Em]lỗi
Ai [C]cũng ước muốn, khao khát được [D]yêu
Được chờ mong tới [Bm]giờ ai nhắc đưa đón buổi [Em]chiều
Mỗi [C]sáng thức dậy, được [D]ngắm một người nằm cạnh ngủ [Em]say.
Anh thật sự ngu [Fmaj7]ngốc
Bảo vệ người ấy [G]cũng không xong
Nỡ làm người yêu [Em7]khóc
Thế thì còn xứng [Am7]đáng yêu không?
Anh biết rằng anh [Dm7]sai
Nhưng không bao giờ tha [G]thứ
Người nào tổn thương đến [C]trái
tim em như anh đã từng như [C7]thế
Anh thật lòng xin [Fmaj7]lỗi, nhưng chẳng thể níu [G]kéo nên thôi
Vẫn là vì anh [Em7]sai, vẫn là anh cố [Am7]chấp ngày dài
Ðiều sau cuối anh [Dm7]làm
Nụ cười em đem hết [G7]đi
Cứ gói nỗi buồn lại để [C]anh mang
Có những [C]điều mà anh muốn nói, không kịp [G]đâu đã quá muộn rồi
Có những [Am]điều mà anh từng ngó lơ, lại [Em]là ước mơ bao người
Là tại [F]anh nỗi [G]đau đi đến suốt [Em]đời, khi [Am]yêu chỉ cần như [Dm]thế,
Chia tay có khi làm [G]mình lớn lên
Mỗi khi [C]buồn thì em cứ khóc, khóc thật [G]to mỗi anh nghe thôi
Mỗi khi [Am]đau niềm đau cũng xé đôi vì [Em]anh vẫn yêu em nhiều.
Dòng thời [F]gian sẽ [G]trôi để anh thấy [Em]rằng.
Chia [Am]tay thì ta mới [Dm]thấu mình đã [G]sai từ [C]đầu
Thật ra anh [G]đâu, đâu có [D/F#]muốn chia tay như [Em]vậy
Người yêu em [C]hỡi anh lại [D]nhớ em đang ở [G]đâu [G7]
Bàn tay nhỏ [C]bé khuôn mặt [D]ấy sao lại đổi [Bm7]thay để anh nơi [Em7]này
Ngoài trời [Am7]mưa cứ rơi lặng thầm, chỉ còn mình [D7]anh.
Thật sự nhiều [G]khi muốn nhắn [D/F#]tin gửi cho em [Em]nhiều
Lại sợ người [C]ấy đang hạnh [D]phúc vui bên một [G]ai [G7]
Tình yêu đã [C]chết hai người [D]dưng mai này chúng [Bm7]ta có duyên gặp [Em7]lại
Thì anh [Am7]vẫn luôn luôn yêu [D7]em như lúc mới [G]yêu.