Tình càng nồng nàn tình nhiều lời tình cồn cào tình càng mau phai [C] nhạt
[Am7] Lời nàng thầm thì lời dặn dò một chiều nào dọc bờ sông lộng [G] gió
Khi [G7]chúng ta nhìn [C] nhau, trong mắt bao vực [Am7] sâu
Ngọn cỏ [Dm7] lau, [Fm] đâu vẽ nên [G7] ngày?
Khi [G7]chúng ta rời [Am] xa, hơi ấm trên bàn [Em] tay
Luênh loang trong bức [Dm7] tranh, ai [F] tô? ai [G] pha?
Từng màu sắc đang [F] phai ... uh u uh [G7] u
Tình là màu càng nhạt rồi miệt mài càng tô lâu càng [C] bền
[Am7] Tình là từng điều giản dị và lòng thành mình tô cho [G]ngày mới
Hạnh [G7]phúc như mầm [C] cây, cần nước và cần [Am7] mưa
Cần bàn [Dm7] tay, [Fm] vun xới mỗi [G] ngày
Hạnh [G7]phúc là bình [Am] yên, từng phút trên thuyền [Em] duyên
Không dây neo trong trái [Dm7] tim, nhưng không trôi trong tối [F] tăm
Ta [G] bơi, về [G7] phía, nắng [C] ấm. [G7]
ĐK:
Tình từng làm con tim [C] đau, tình từng làm ta xa [Am] nhau
Tình là bức tranh tô vội [F] vàng để màu sắc tan [G] hoang
Tình là rượu nồng say đêm [C] thâu, rồi tình chìm trong u [Am] mê
Tình là từng lời [F] thề đổ xuống đáy cơn [G] say
Khi tỉnh [Em] giấc, sớm [Am] nay, ta ngồi [F] vẽ, tay buông [G] tay
Rồi tan [Fm] vào [G7] màu nước [C] trôi.