Hoàng hôn phủ [Am]vai lá vàng rơi đầy [C]ngõ Chiều qua rất [Dm]lâu phố buồn vắng thưa [Am]người C
GIÁ NHƯ EM BIẾT Người có [Am] hay lâu nay tình ta chấm [G] hết Người có [Am] hay tương [G] lai mì
NGƠ NGẨN Ngồi nhìn gương [Abm] soi lặng ôi giờ đây luống [Gb] đã thẹn thò Rồi lơ ngơ thẫn [Ebm]
CHƯA PHẢI LÀ YÊU 1. Sao còn [Fm] tơ vương Về người thương mà đâu có [Fm] thương Nghi làm [Eb] ch
Cứ ngỡ [Dm]rằng bên cạnh nhau đến [Am]suốt đời Cứ ngỡ [Dm]rằng thật yên vui trong hạnh [Am]phúc Nớ
Ngày nào còn [Am]đó còn thấy nụ [Am]cười Còn gối tay [Am]chung Khoảng trời ngày [Am]đó mộng mơ ôi
1. Vầng trăng xuống tới với con đò [Am] ngang [Am] Dòng sông in bóng chung đôi mặn [Em] mà [C] Thu
TÌNH ĐÔI TA 1. Nhặt nắng vàng rơi gửi đến [Dm] em Sưởi ấm lòng [C] hơn với lời [Dm] thương Điều
1. [Ebm]Một nỗi nhớ trong thềm xuân Còn nao lòng hơn sóng lăn [Ebm]tăn Vẫn chơ vơi vơi ngóng trông
ANH KHÔNG THỂ QUÊN [Dm] Người cất bước về nơi [Gm] đâu bỏ lại [F] đây nỗi cô đơn mình [Dm] anh [D