Miền trung [C]ơi, thương [Em]quá ôi người [Am]miền trung.
Vì bão [C]tố, sóng [F]gió làm nước cuốn [C]trôi.
Còn đâu [Am]nữa, đâu nữa, nhà nát [Dm]tan, ruộng trâu.
Hết [G]rồi...Chỉ mong ta mãi bình [C]an.
…
Và thương [C]vong, gieo [Em]rắc nơi nơi [Am]miền trung.
Miền trung [C]hỡi, thấm [F]thoát lệ giọt nước mắt [C]rơi.
Lòng thương [Am]xót, cay đắng, dòng nước [Dm]trôi, về đâu.
Suốt [G]dòng đời…Đau thương ta vẫn là [C]ta.
Đường đời ai biết đâu, ngày [Am]mai.
[G]Dòng đời ai biết đâu, sau [C]này.
…
Từ trời [C]cao, giáng [Em]xuống được một [Am]nàng tiên.
Nàng tiên [C]ấy, với [F]tấm lòng rộng biết [C]bao.
Dù gian [Am]khó, biết mấy, nàng vẫn [Dm]thương, miền trung.
Hướng [G]về…nơi xa nơi ấy miền [C]trung.