[Em]Người cô đơn kia lại [G]hát lên khúc ca
[Am]Cô đơn vậy nên chớ [Em]ca bài ái tình.
[C]Thanh âm, lời ca mang [B7]niềm cô đơn nhất thời.
Sẽ [C]không giống [D]ngươi mãi cô[Em] độc.
[Em]Người bi thương kia lại [G]tấu khúc oán ca
[Am]Nhân gian chẳng ai có [Em]chung một nỗi buồn.
[C]Thiên không định ra ai người [B7]vui ai mãi buồn
Cớ [C]sao mãi[D]đau nối đau [Em]người.
[Am]Ai đang sống trên trần [Em]gian
[D]Nào phải là thần đâu phải tiên [Em]
Chẳng [Em]nhớ chẳng [D]mong, ngươi [C]sẽ quên được [B7]thôi,
[Am]Yêu thương qua đi thì [B7]lại phân ly chia xa
Mà cay [C]đắng sao ta [D]mãi không thể [Em]quên.
Hạnh [Em]phúc mà [D]ta, từng [C]có em gần [B7]bên
[Am]Sao ta buông tay, để [B7]giờ quay lưng hoang mang
Tìm bóng [C]dáng đã mãi [D]mãi tan thành [Em]mây.
[C]Cô nhân trên [D]đời không lối [Em]đi.